Trong cuộc trò chuyện với mẹ Trish, chúng ta thấy sự khác biệt trong cách mẹ của Alex và mẹ của Vi đối với việc lựa chọn nghề nghiệp của con cái.
Mẹ ơi, hãy tin ở sự lựa chọn của con!
Mùa đông năm 2022, mình đã bắt đầu làm Nhật Ký Thất Nghiệp Podcast được 2 tháng. Mình đã mời mẹ của Alex tham gia phỏng vấn cho một tập podcast của mình để bàn vệ chuyện công việc của con cái.
Thật ra thì trước đó, mình đã có ý tưởng làm một kênh podcast tên là “Mẹ Tây Mẹ Ta”. Ý tưởng này đến từ việc từ khi mẹ của Alex trở thành mẹ chồng của mình, mình phát hiện ra là nhiều suy nghĩ của mẹ chồng (mình sẽ gọi là mẹ Trish) rất khác với mẹ của mình (mình sẽ gọi là mẹ Thu) trong cùng một chủ đề. Và, mình đã nghĩ khai thác sự khác biệt có khi lại rất thú vị. Đây vẫn là một ý tưởng rất hay và mình vẫn sẽ nuôi nó để làm.
Một trong những suy nghĩ khác biệt nhiều nhất là về vấn đề việc làm của con cái.
Mẹ Thu luôn muốn mình dễ dàng kiếm được một công việc ổn định, lương không quá cao nhưng cho mình sự cân bằng trong cuộc sống. Vì thế mà mẹ đã để dành hẳn cho mình một vị trí trong cơ quan nơi mẹ làm trước đây. Bạn của mình, để vào được vị trí tương tự vào thời điểm đó, đã phải tốn khoảng 30tr VND “luồn tay” cho người này, người khác.
Mẹ Trish thì lại tin rằng Alex có thể tự do lựa chọn một ngành nghề, công việc mà Alex cảm thấy phù hợp. Lựa sai thì lựa lại. Vì thế mà mẹ luôn quan sát và cho Alex thử hết tất cả các hoạt động khám phá từ lúc Alex còn nhỏ. Sau này, Alex kể lại rằng nếu không phải là mẹ Trish, thì Alex đã không được đi thư viện đọc sách mỗi tuần, tham gia các cuộc thi viết, và được học đàn guitar. Thậm chí, mẹ Trish còn kể lại là ba của Alex rất giận khi mẹ dành nhiều thời gian cho Alex làm những chuyện như vậy. Ba cho rằng đó là một cách lãng phí thời gian. Và, nếu không lãng phí như vậy thì Alex đã có thể phát triển tốt hơn theo cách ba nghĩ.
Hai mẹ đã tạo ra hai đứa con có mối quan hệ mẹ con rất khác nhau.
Mình lớn lên rất thích làm khác với những sự sắp xếp của mẹ. Không hiểu tại sao mình có một nội lực khủng khiếp để tin vào bản thân mình nhiều hơn là tin những sự chuẩn bị và chia sẻ của ba mẹ. Điều đó cũng tạo cho mình một mối quan hệ rất xa cách với gia đình. Một thói quen hình thành từ khi nhỏ là mình cứ làm rồi mới báo cáo sau. Cứ đăng ký một học bổng nào đó, đậu mới báo. Cứ đi làm một công việc nào đó, vui thì mới kể chi tiết cho mẹ biết. Cứ tham gia một cuộc thi nào đó, đậu giải cao thì sẽ khoe cho mẹ biết. Vì thế, mẹ Thu luôn phải sống trong hoài nghi. Mẹ lúc nào cũng không biết mình đang nghĩ gì, đang làm gì. Lúc mới lớn, mình chỉ ước là mỗi ngày mẹ để yên cho mình sống và suy nghĩ thay vì cứ la mắng, chỉ trích. Sau này lớn rồi, mình mới hiểu rằng đó là những sự bất lực của mẹ Thu dành cho mình.
Alex lớn lên rất tự tin ở bản thân. Mẹ Trish luôn lặp đi lặp lại rằng:
Con có thể làm bất cứ gì con muốn.
Con thông minh và chăm chỉ.
Con đẹp trai và tốt bụng.
Không biết có phải vì như vậy mà Alex không bao giờ so sánh bản thân với người khác. Alex luôn hạnh phúc khi mình được là chính mình. Bây giờ khi lớn rồi, mẹ Trish vẫn thường nói như vậy với Alex. Còn Alex thì luôn nói lời tử tế với mẹ Trish. Mẹ Trish nói rất nhiều, và chuyện đó cũng không sao. Alex có đủ kiên nhẫn để lắng nghe hết. Alex còn kể là những năm mới lớn, Alex có đôi lời cọc cằn khi mẹ Trish nói quá nhiều. Ừ thì tuổi đó ai cũng muốn ở một mình nhỉ 😆 Khi trưởng thành, Alex bầu bạn với mẹ Trish, giúp mẹ vượt qua nhiều quãng thời gian khó khăn khi cuộc hôn nhân của mẹ Trish không còn hạnh phúc. Mẹ Trish và Alex luôn dành cho nhau những sự cảm thông, đồng thời muốn đối phương được tự do và hạnh phúc theo cách mà họ chọn.
Tụi mình trưởng thành cũng khác nhau nhiều lắm
Hiện tại, khi đã sống xa mẹ Thu, mình cảm nhận được sự tự do và hạnh phúc mà cả hai đều có. Mình được tự do sống cuộc đời mình muốn. Mẹ Thu cũng đã không còn cố gắng kiểm soát hay ép mình làm những chuyện mẹ muốn. Mẹ tự do đi du lịch, chăm sóc cháu, nấu ăn, tập thể dục và sống cuộc sống của mẹ mà không phải liên kết nó đến cuộc sống của mình. Chắc mẹ đã phải mất nhiều năm mới đến được hiện tại này, chấp nhận mình và chấp nhận sống cuộc sống của riêng mẹ. Tụi mình đương nhiên là không sự gần gũi, chia sẻ mẹ con dạt dào nhưng tụi mình đã có thể làm bạn với nhau. Giờ đây, khi mình có điều kiện tài chính tốt và hạnh phúc hơn, mình có khả năng chăm sóc ba mẹ của mình nhiều hơn.
Alex vẫn tiếp tục làm bạn với mẹ Trish. Họ vẫn tiếp tục đi hai con đường riêng mà họ chọn. Mối quan hệ mẹ con là một cái gì đó nhẹ nhàng thổi mát tâm hồn của họ khi họ nghĩ tới. Họ không có nhiều ràng buộc trong cuộc sống. Đương nhiên là Alex vẫn sẽ là người chăm sóc mẹ Trish khi mẹ già yếu rồi nhưng Alex không có nhiều bận tâm ở thời điểm hiện tại. Mẹ Trish cũng từ chối trước những sự chăm sóc đến từ Alex. Mẹ không có nhiều kỳ vọng vào con cái. Mẹ từng nói với mình rằng:
Được làm mẹ của Alex là một trong những trải nghiệm đẹp nhất trong đời của mẹ. Như vậy là đủ rồi.
_____
Có một lần, mình nhớ là mình đang ngủ trưa cạnh mẹ Thu. Lúc đó chắc mình đang 15 hay 16 tuổi. Khi mình lờ mờ tỉnh dậy thì mình cảm nhận được mẹ vén tóc mái cho mình, vắt lên tai để chúng không lòa xòa trên mặt mình. Mẹ chạm lên mũi, lên môi và lên trán mình như thể đang quan sát chân dung của mình. Mình vẫn nhắm mắt. Thời gian như dừng lại một chút cho hai mẹ con. Mình thắc mắc mẹ đã nghĩ gì lúc ấy. Một suy nghĩ tích cực và hy vọng cho một tương lai của đứa con gái bé nhỏ. Hay một suy nghĩ tiêu cực về những khó khăn trong mối quan hệ của mẹ con mình.
Giờ đây, mẹ Thu cũng đã thấy con gái mẹ độc lập và trưởng thành. Cũng mất nhiều năm cho mình để học cách hiểu bản thân một cách cô độc. Điều đó đánh đổi mối quan hệ mẹ con dịu dàng. Nhưng, mình vẫn chưa bao giờ muốn người khác thay thế cho mẹ Thu của mình.
Vi
Bình luận: