Lại là câu chuyện đi học lập trình của Vi đây. Hôm nay mình đã cảm thấy tự tin hơn khi nộp bài mỗi tối. Từ hôm “khủng hoảng” 65% điểm, mình đã thấy bớt áp lực hơn dù điểm chẳng cao lên là bao nhiêu. Cỡ 70-80% đi đều. Nhưng mình biết chấp nhận rằng nếu muốn 100%, mình phải nổ lực nhiều hơn nữa. Tuy nhiên, với tình trạng làm việc quá tải như hiện nay, đêm nào mình cũng thức đến sáng để làm cho xong bài. Mình chỉ đặt mục tiêu không bỏ cuộc là được rồi.
Mình cũng không còn cảm thấy bản thân ngu ngốc khi không đạt điểm cao nữa. Mình thấy hãnh diện vì mình code nhanh hơn, xử lý vấn đề nhanh hơn và tự thử thách bản thân tìm những cách giải quyết hay hơn. Mình hãnh diện với bản thân. Mình khác mấy tuần trước nhiều lắm rồi. Ngoài ra, mấy môn design khác mình đều được 100% nên mình hiểu là mình không thể có được tất cả. Thôi thì cái gì mình giỏi thì mình thể hiện. Còn cái nào mình không giỏi thì mình biết để cẩn thận.
Nghe mình than chuyện đi học, cũng có người bảo “có vậy cũng than thấy ghê. Ai cũng vậy thôi.” Bạn biết không, ngoài những người như vậy mình tìm thấy những người khác thực sự muốn động viên và chia sẻ với mình. Họ sẵn sàng gửi một lời nhắn nhủ lắm mà mình không biết đó thôi. Vậy thì mình sẵn sàng nghe 2 câu bĩu môi và nhận về 10 câu chia sẻ nha.
Mình có làm một cái video chia sẻ rằng podcast NKTN bị đánh giá 1 sao từ ai đó trên Spotify và mình bị tụt mood liền. Mình chia sẻ trên trang cá nhân cái video đó. Vậy mà có bạn thính giả theo dõi mình từ lâu vào an ủi liền. Mình xúc động lại khóc. Lời an ủi như cơn mưa rào những ngày nắng hạn, tắm mát tâm hồn của một con người edit podcast đến còng lưng cả năm qua đó 💓
Nói ra được một cảm xúc khó chịu trong lòng là cả một sự dũng cảm nhìn nhận. Khó chịu nhỏ hay khó chịu đến mức hoàng mang, khủng hoảng cũng có dấu hiệu cho bản thân xem xét lại tình huống. Nếu mình có thể chia sẻ cho người biết lắng nghe và đồng cảm, mình sẽ cảm thấy rất nhiều sự kết nối và động viên. Cuối cùng thì chính mình cũng phải sống cuộc đời của mình, nhưng viết ra được hay nói ra được những khó khăn với người khác có thể giúp mình nhìn ra nhiều góc nhìn thú vị. Từ đó, một bài học được nhân thành nhiều bài học. Quý báu lắm luôn nha! 😸🙆